TUỔI AN NHIÊN
TUỔI AN NHIÊN Bạn nói với tui vào một ngày đứng gió thế này: “Mày già rồi!” Tui phì cười. Con người ta biết khi nào là già. Lão Ngoan Đồng bao tuổi mà có thấy già đâu. Người … Đọc tiếp TUỔI AN NHIÊN
TUỔI AN NHIÊN Bạn nói với tui vào một ngày đứng gió thế này: “Mày già rồi!” Tui phì cười. Con người ta biết khi nào là già. Lão Ngoan Đồng bao tuổi mà có thấy già đâu. Người … Đọc tiếp TUỔI AN NHIÊN
Trong một chiều mưa Sài Gòn, tôi nhớ Hokkaido. Trong cơn mưa nhè nhẹ Radwips đang ngân nga bài hát trong phim Your Name. Nhưng đó không hẳn là lý do tôi nhớ Hokkaido trong một chiều chủ nhật mưa. Tin nhắn của Taka qua whatsapp, hỏi: “Bên ấy thế nào rồi?” Tôi nhớ Hokkaido. ————– Hành trình của tôi đến Nhật bắt đầu với Hokkaido. Anh hướng dẫn cho chúng tôi xem một mẩu quảng cáo. Trên ấy, anh giải thích dòng chữ tiếng Nhật đề rằng: Hokkaido cũng là Nhật Bản. Thật vậy, nguyên do của cái dòng … Đọc tiếp HOKKAIDO DU KÝ
Tôi không biết mình thích biển từ lúc nào. Nhưng một vài năm trở lại đây, cứ mỗi lần đi biển, tôi lại đi vào mùa đông. Biển mùa đông có gì khác không? Có lẽ cũng không khác nhiều. … Đọc tiếp BIỂN BÂY GIỜ MÙA ĐÔNG
Tôi biết mình bắt đầu đến Bảo Lộc khi bác tài bảo mở cửa kính và mùi cỏ cây sau mưa ngai ngái bay vào mũi tôi. Đây không phải là lần đầu tiên tôi đến Bảo Lộc. Cũng tầm … Đọc tiếp ĐI BẢO LỘC MÙA THU
Trong một tối mát trời, mở bài giảng cho học viên lên xem, tui thấy mình viết rất rõ: phải xác định mục đích của việc mình làm. Tui ngẩn ngơ. Mình viết đó ư? Tui rót một chai cider … Đọc tiếp RƯỢU VÀO, LỜI RA